Vào một ngày kia, Emeliet bé nhỏ bị chính những người hầu của mình bắt nạt, nàng đột nhiên nhớ lại những ký ức về tiền kiếp của mình. Nàng đã được đầu thai vào một cuốn sách mà nàng đã đọc ở kiếp trước, trở thành đứa trẻ của cặp đôi nhân vật chính. Ba năm sau khi cuốn tiểu thuyết kết thúc, mẹ Emeliet qua đời khi sinh nàng, bỏ lại cha nàng lẫn nàng.
“Mình không thể tiếp tục sống như thế này!”
Tin tức cha nàng trở về đã được thông báo, nàng quyết định phải thay đổi được tình thế, nhưng…
“Tại sao lại như vậy chứ?”
– Buổi gặp gỡ đầu tiên mà nàng mong chờ, kết thúc bằng một cái nhìn lạnh lùng.
‘… Nhưng mình không thể từ bỏ!’
Nàng thực hiện kế hoạch:
1. Gặp gỡ thường xuyên.
“Papa ơi! Papa, papa đang đi đâu vậy?”
2. Tấn công bằng quà.
“Papa~ Con cho papa cái này. Là một món quà đó. Từ giờ chúng ta là bạn thân của nhau nha. Con sẽ đến mỗi ngày!”
3. Khen ngợi!
“A! Chói quá~ Con không thể đến gần papa vì papa như đang tỏa nắng chói loá vậy.”
Nhưng có gì đó không ổn.
Mặc dù papa trả lời mọi thứ mình hỏi, nhưng câu trả lời của papa là…
“Con lại mang đến thứ vô dụng nào nữa đây.”
– Vậy mà papa vẫn giữ cái thứ vô dụng đó thôi.
“… Câm miệng.”
Papa hay đặc biệt ngại trước những lời khen ngợi. Papa có thực sự ghét mình không?
+ Read Full